Nhật ký những nụ cười


Ngày, tháng, năm
Hôm nay, nó dẫn bà đi siêu thị! Vì đây là lần đầu bà đi nên cái gì cũng lạ, bà hết chỉ trỏ, lại vào xem! Ðến lúc về, không hiểu vì sao nó lại hứng chí bảo bà hãy đi cầu thang cuốn cho biết! Chiều nó, bà bước xuống! Ấy, bà chới với vì sợ cái cầu thang sẽ cuốn chân mình vào, cùng lúc đó, những tiếng cười chợt bật lên đầy cố ý! Nó nhìn bà ngượng ngùng, rồi quay lại, ba cô gái trẻ đang nhìn bà, mà chẳng phải, họ đang chăm chú chỉ trỏ vào cái dáng đứng luýnh quýnh, đầy vụng về của bà và cười... Thấy nó, họ chợt im bặt, đứng yên! Bà vẫn yên lặng, nhưng nó chợt thấy ân hận và buồn lạ..

Ngày, tháng, năm
Lớp hóa thầy D. bao giờ cũng như vậy, đông nghẹt! Cả một căn phòng lớn chợt trở nên quá nhỏ bé, chật chội với hơn 200 con người! Thầy vào, lại một bài giảng, cùng những bài tập mới... Tối nay, sau khi giảng xong bài mới, thầy chợt dừng lại, lôi một tờ giấy mà trước kia đã phát cho tụi nó ghi tên và trường vào, đọc tên từng người một. Châu Gia Kiệt, cả phòng học chợt rộ lên những tiếng cười thật sảng khoái. Thầy đập bàn, vẫn cười. Im lặng!, thầy quát lên nhưng dường như cũng chẳng có kết quả gì... Mọi người cười cứ như thể đây là lần đầu tiên họ được cười thật sự, mặc cho thầy đang khổ sở tìm mọi cách để giữ trật tự ! Nó nhìn quanh, chợt hỏi, một cái tên đáng cười đến thế sao?

Ngày, tháng, năm
Trời giữa trưa nóng nực, nhưng cái nhiệt độ ngoài trời chẳng là gì so với bầu không khí trong trung tâm luyện thi, chuông hết giờ đã điểm... 5 phút... rồi 10 phút, thầy vẫn say sưa giảng nốt phần bài còn lại. Bỗng một nam sinh đứng lên, đi qua mặt thầy. 5 phút sau, khi đã kết thúc bài giảng, thầy giữ cả lớp lại bảo: Các em nếu không muốn học thì đừng đến cái lớp học này, còn nếu đã đến, thì phải học hành cho đàng hoàng, đừng như em kia..., rồi thầy dịu giọng, mà có lẽ em ấy có giờ học suất sau!. Chợt từ cuối lớp một tiếng nói vọng lên, không quá to nhưng cũng đủ để mọi người nghe thấy: "Làm gì mà có giờ học sau, chẳng qua nó thấy ổng giảng hăng quá nên về ấy mà! Mà cũng hết giờ rồi, sợ gì.... Và dường như để hưởng ứng, một vài tiếng cười khúc khích vang lên! Thầy im lặng, vội quay mặt lên bảng..

Ngày, tháng, năm
Hôm nay thao dượt văn nghệ! Cái trường vốn như một nhà tù đương đại của thế kỉ XX chợt bừng sáng với những dàn đèn ,những bộ trang phục đủ màu sắc! Cả lũ học sinh nhốn nháo, chờ đợi! Cuối cùng, BGK cũng tuyên bố bắt đầu buổi diễn! À, nhỏ T, nhỏ T kìa tụi bây ơi!, cả hội trường chợt xôn xao hẳn lên khi T - cây đơn ca nổi tiếng của trường xuất hiện cùng chiếc váy trắng dài! Bài hát vừa kết thúc cũng là lúc hàng chục người chạy lên! Và cứ thế sân khấu của trường đầy những người là người trong năm phút! Sợ chết chương trình, T. vội vã bước vào cánh gà, chợt, oạch, T. vướng chân ngã ngay trên sân khấu! Cả hội trường như vỡ ra bởi tiếng cười! T. im lặng đứng dậy, bước nhanh! Nó chợt sững người khi nhận ra một giọt nước mắt nào vừa rơi...

Ngày, tháng, năm
Rầm , rầm,cái xóm nhỏ vốn tĩnh lặng bỗng trở nên thật ồn ào với tiếng la hét, cổ vũ, tiếng bóng va vào cửa sắt! Có lẽ lại là một trận thư hùng mới của lũ trẻ xóm bên đây! Này, mấy đứa đừng chơi ở đây nữa, trưa nào cũng thế, ồn ào quá!, bác T. la lớn. Ngay lập tức: Cái ông già nhiều chuyện, tụi này chơi ở đây chứ có phải trong nhà ông đâu mà lớn tiếng thế?, câu nói cùng những tiếng cười vang lên như đáp trả lại. Bác T. đành lắc đầu, quay đi...

Ngày, tháng, năm
... .. ...

Và như thế , quyển nhật kí cứ dày lên! Không hiểu sao mỗi lần đọc, nó chợt nhớ đến lời thằng bạn thân: Mày đừng có quá khắt khe thế, khi nào cười được thì hãy cứ cười thật sảng khoái vào, mày cứ nhăn nhó thế thì có ngày trở thành bà cụ non mất!. Chẳng lẽ nó lại là người quá khắt khe sao? Nó không biết! Chỉ đơn giản, nó không muốn nụ cười của mình lại làm tổn thương người khác, thế thôi.

 

Bạn đọc bình luận:

Bài này tôi đã đọc rồi trước khi thấy nó trên trang web này. Tôi rất tâm đắc và đang cố làm theo những điểm mà tôi chưa làm được. Việc giặt đồ là một trong những ví dụ. Tôi đi làm hết 5 ngày trong tuần, mỗi ngày từ 11-12 tiếng. Tôi chọn giải pháp đem đồ đi tiệm giặt, vừa nhanh gọn vừa rẻ vừa không phải lo lắng trời mưa trời nắng. Ai cũng bảo tôi phí tiền và lười biếng, nhưng tôi thấy không hề đúng chút nào. Tại sao tôi phải bỏ ra ít nhất nửa ngày trong kỳ nghỉ cuối tuần cho việc giặt giũ và còn phải nơm nớp lo trời mưa không ai lấy đồ vào nếu tôi đi đâu đó. Chưa kể tôi phải mua bột giặt, nước xả, trang bị thau chậu và trả tiền nước cho việc giặt giũ. Từ ngày đem đồ đi giặt tiệm tôi thấy thoải mái hơn, cũng không mất bao nhiêu tiền mà còn có thời gian để làm nhiều chuyện khác trong những ngày cuối tuần như thăm bạn bè gia đình, hay tự thưởng cho mình một buổi nằm nghe nhạc hoặc đọc sách. Tôi đã tốn quá nhiều thời gian cho công việc những ngày kia rồi, tôi phải được nghỉ ngơi và lấy lại tinh thần để làm tiếp tuần sau. Không hề phí và cũng chẳng có gì là lười biếng khi không tự giặt đồ dù rằng tôi là con gái.

( 24/10/2003   Thu Trâm   )

Tôi thấy bài viết này rất hay - và tôi cũng đang cố gắng áp dụng. Ví dụ, tôi đã bán đi một số sách báo mà tôi cho rằng chẳng bao giờ mình có thời gian để đọc. Nhà tôi có hẳn một cái kho cho bao nhiêu thứ đồ cũ, linh tinh và CN vừa rồi tất cả đã được nằm gọn trong hai quang gánh của bác ve chai. Riêng còn việc giặt giũ.. tôi vẫn bị mang tiếng là cô gái lười khi giặt bằng máy giặt, .... và tôi đang bàn bạc với người yêu của tôi là mua một cái máy giặt khi chúng tôi cưói nhau vào năm sau, nhưng Anh ấy gạt phăng ngay và bảo rằng tôi là cô gái lười... tôi phải làm sao đây? Mỗi ngày khi đi làm về tôi đều giành mười lăm phút cho việc dọn dẹp nhà cửa, vì thế ngày nghỉ cuối tuần tôi không phải dọn dẹp nhiều. Và như thế, tôi có hẳn cả một này để nấu ăn cho cả gia đình, để nghe nhạc, đọc báo và đi vòng quanh thành phố với đám bạn tôi....Tuy nhiên, có một việc mà tôi đang cố gắng tập nhưng thấy khó quá đó là .... tivi...làm sao bỏ đây....???

( 27/10/2003   Vy   )

Mình thấy đầu mình gật nhiều khi đọc những lời khuyên này nhưng mình nghĩ trong cuộc sống hiện đại ngày nay - khi mà mọi thứ đều dùng máy móc thì lao động chân tay cũng là một hình thức để thư giãn -cụ thể ở đây là việc giặt quần áo. Xin cảm ơn chuyên mục đã cho mình được đóng góp ý kiến.

( 27/10/2003   nga   )

Tôi không có nhiều thời gian, công việc học tập đã chiếm trọn thời giờ. Đôi khi tôi muốn nghĩ ngơi nhưng lại không biết sắp xếp công việc như thế nào, mọi việc cứ rối lên. Khi đọc bài viết này tôi đã tạo được cho mình một khoảng thời gian cho gia đình và ban bè. Tôi đã hạn chế được thói quen mua đồ một cách bừa bãi, nó giúp tôi tiết kiệm tiền, không phải xin tiền mẹ nữa. Tuy chỉ thục hiện được một vài điều nhưng tôi thấy những điều này rất thích hợp đối với những bạn trẻ như tôi. Điều cần thiết bây giờ là tôi phải tiết kiệm để mua một chiếc máy giặt.

( 28/10/2003   Bảo Vân   )

Tôi đã đọc bài viết này và tôi cũng đã thử làm theo, và tôi cũng đã sắp xếp cho mình được một thời gian hợp lý cho các công việc trong nhà. Nhưng vì tôi là một sinh viên nên đôi lúc công việc của tôi không được như ý. Và cái mà tôi cảm thấy không như ý nhất là chuyện chi tiêu hàng tháng. Tôi được lĩnh tiền vào mùng 10 hàng tháng, và mỗi tháng tôi được 700 nghìn đồng. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy đủ cả và tôi nghĩ rằng tôi phải vận dụng những lời khuyên ở trên một cách thiết thực hơn nữa. Tôi nghĩ mình nên tiết kiệm hơn.

( 05/11/2003   hải yến   )

"Chỗ mát không ngồi Ra đứng chỗ nắng Trách trời không mưa" (ca dao) Con người cũng đôi lúc ngớ ngẩn thật? Cũng như các bạn, mình cũng có "quá" nhiều lúc tức cười. Hôm này, mình đọc được trang web này. Giờ nghĩ cũng thật thú vị.

( 05/11/2003   nam   )

Ai cũng đồng ý rằng bài viết trên đây hay quá và ai ai cũng làm theo đồng thời thu được kết quả. Chỉ có tôi vẫn thấy rất hay mà chẳng thể nào thực hiện theo cho được. Này nha, khi viết ra giấy những yêu cầu mỗi ngày cần làm thì tôi chỉ có mỗi một việc là đi làm. Tôi chẳng bao giờ thấy mình mua đồ thừa mà bao giờ cũng thiếu thì phải. Khi lương tôi thấp tôi cảm thấy lúc nào cũng thiếu tiền vậy mà đến khi lương cao hơn tôi vẫn thấy thiếu tiền trầm trọng, có chán không?! Tôi chẳng bao giờ phải giặt đồ hay lau chùi nhà cửa mà tôi lại là phái nữ như vậy tôi chính là "đại làm biếng" nhưng tôi vẫn không có thời gian để nghỉ ngơi, tại sao vậy??? Ái chà, chỉ có mục: "chú ý giá trị bên trong" là cho tôi biết tôi hiện đang là một con người hạnh phúc. Ngày nghỉ cuối tuần là ngày mà tôi bận rộn nhất, chẳng phải làm việc nhà mà là dành thời gian cho những người thân. Ngoài ra thứ mà tôi đam mê nhất chính là phim và sách báo cho nên không thể nào tôi bỏ qua được nếu có chút thời gian rảnh rỗi. Như vậy đó! Cuối cùng tôi vẫn cảm thấy cuộc sống của mình chẳng thể nào đơn giản được. Có ai có thể chỉ tôi cách nào hiệu quả hơn không?

( 13/11/2003   BangTam   )

Cám ơn xì trum.net đã cho tôi một lời khuyên bổ ích. Trước đây tôi đã bỏ đi của mình khá nhiều thời gian rảnh rỗi. Sau khi đọc bài viết này tôi đã rút ra cho mình nhiều bài học. Xin cám ơn xitrum.net. Trang web của các bạn rất hay.

 

Используются технологии uCoz